Khi đã rời xa thời học trò
đầy ắp những tiến cười vô tư ,rời xa mái trường thân thương cùng những thầy cô
đáng mến tôi lại thấy hối tiếc và muốn quay trở lại . Tuổi học trò thân thương.
Tôi nhớ những kỷ niệm ngày đầu đến lớp .
Đó là khi tôi bước vào môi
trường học mới, THPT Sơn Dương. Ngày ấy nhìn ai ai cũng ngỡ ngàng và mặt mũi
tươi cười. LÚc có tiếng thầy cô gọi tập hợp để
nhận lớp chúng tôi háo hức đứng vào hàng. Thật may mắn là tôi được vào
lớp chọn khối A nên cảm giác rất vui .
Ngày đấy trời nắng nóng, bạn nào cũng toát
mồ hôi trên chán. Lúc vào lớp lại nhìn nhau cười và hỏi làm quen. Tiết học đầu tiên của lớp là tiết toán thầy
giáo tên Tuấn và rất hiền. Chúng tôi ai nấy đều lắng nghe và học một cách
nghiêm túc. Chợt cón tiếng trống tùng
tùng ra chơi tiết học kết thúc bạn bè lại tụ 3 tụ 5 nói
chuyện nô đùa. Ôi tuổi học trò ngày
đó mới vui làm sao.
Nhớ những kỷ niêm lao động bên đoàn trường mỗi chiều.
Trường tôi trên thị trấn nên mỗi khi lao
động ai nấy lại lo lo không biết tìm cành rong ở đâu. Cả lớp chia nhau ra đi vào nhà những bạn ở xa
để chặt rong. Thi nhau buộc vào se và kéo từng đoàn trên đường như một tiểu đội
nhỏ.
Lôi đến trường đứa nào cũng mặt đỏ ửng vì
nóng. Lúc này mà có một cơn gió đi qua thì thôi rồi, cảm giác mới phê làm sao. J tuổi còn trẻ
và lớp tôi rất hòa đồng nên lại giúp
nhau rào rong ,trồng gang một cách vui vẻ.
Bầy giờ về lại trương ngôi
trường đã khắc nhiều, không còn những tấm rào bằng cành rong như trước nữa mà
thây vào đó là bức tường bê tông được xây dựng vững trãi. Dù vậy nhưng những kỷ niệm ngày nao khi chúng
tôi còn lao động bên đoàn trường luôn hiện lên trong trí nhớ tôi.
Tuổi học trò với những chiều học thêm chăm chỉ.
Bước vào lớp 10 chúng tôi học thêm ngay với
những môn học quan trọng của khối thi, toán, lý ,hóa. Cứ mỗi chiều đến cúng tôi
lại cùng nhau đạp xe lên trường để học. đây là lúc mà chúng tôi có thể hỏi và
ôn tập thật kỹ những kiến thức đã học nên bạn nào cũng học nghiêm túc.
Mỗi khi ra chơi chúng rôi lại rủ nhau đi hái
quả sung về ăn, sung mặn chát những đứa nào cũng tranh nhau ăn vui lắm. HỒi mùa
đông chúng tôi còn đá bóng giữa sân trường cùng các bạn nam. Và đôi khi mưa
xuống đúng lúc tan học không ngại ngần gì chúng tôi phi xe đi dưới mưa vui vẻ
,hát hò. Những kỷ niệm đó thật đẹp,
Kỷ niệm đáng nhớ của tuổi học
trò đó là khi chúng tôi ra trường .
Đó là khoảng thời gian đáng nhớ nhất có lẽ
không chỉ riêng tôi mà với tất cả những ai đã đi qua thời học sinh. Ngày chúng
tôi ra trường cảm giác lẫn lộn lúc vui
lúc buồn. vui vì mình khôn lớn và được tiếp tục học hỏi những kiến thức mới bắt
đầu với những ước mơ học đại học. Buồn vì xa thầy cô thâm yêu, xa bạn bè, xa
mái trường bao kỷ niệm.
Tôi nhớ ngày ấy lớp tôi con gái mặc áo dài
thướt tha, con trai sơ mi rất lịch sự. chúng tôi chụp ảnh kỷ yếu và đi liên
hoan chia tay. Đứa nào cũng khóc có lẽ là vì chúng tôi đã có quá nhiều kỷ niệm
đẹp có những nỗi buồn niềm vui bên mái trường này.
Những kỷ niệm tuổi học trò
ngây ngô và yêu thương đó làm sao có thể phai nhòa trong tôi.
Ngày mà chúng tôi xa mái
trường cũng là ngày mà chúng tôi đã khôn lớn và tự làm chủ quyết định cho tương
lai của mình. Tôi luôn biết ơn những bài giảng ý nghĩa của thầy cô, luôn cảm ơn
những người bạn thân đã cùng nhau sát cánh xuốt 3 năm học. TÔi sẽ mãi không bao giờ quên những kỷ niệm
đẹp đó ,nó sẽ theo tôi đến xuốt cuộc đời.
1 :
Bài viết rất hay
Reply